alo789
2024-05-28 21:15:05 - Lượt xem: 146



alo789

Tôi e dè bước vào thánh đường, những người đàn ông và các bé trai đạo Hồi quấn váy, đầu đội mũ lần lượt đi từ những ngôi nhà sàn gần đó, dần dần ngồi kín hai hàng ghế đá chờ đến giờ cầu nguyện. Hoàng hôn buông, nhìn từ xa thánh đường như những ngôi đền cổ Ba Tư, với mái vòng cung, những toàn tháp nhỏ trên đỉnh, gạch lót hoa văn xanh trắng hệt như những gì tôi đã thấy trong những bộ phim hoạt hình về xứ nghìn lẻ một đêm, của những câu chuyện cổ. Và tôi, đứa con gái duy nhất trong không gian vừa huyền ảo, vừa trang nghiêm ấy có phần e dè, dù đã vận váy dài đến gót, khăn trùm kín người. Bởi lẽ theo phong tục của người đạo Hồi Islam, phụ nữ không được đến thánh đường mà chỉ cầu nguyện ở nhà. Vội giơ máy ảnh chụp lại kiến trúc thánh đường, tôi say mê đến lúc ở đây lên đèn, lấp lánh kì lạ dưới ánh trăng đêm rằm. Một người đàn ông đứng tuổi, nước da ngăm, gương mặt phúc hậu bảo tôi vào trong chụp hình đi, đẹp lắm, chỉ cần để dép bên ngoài. Lòng vui như mở hội, tôi bước vào trong và vứt bỏ nỗi sợ ban đầu. alo789